Bên ngoài, gió bắt đầu thổi. Mặc dù đang là mùa hè, nhưng nó lại mang theo cái se lạnh của mùa đông. Từng chiếc lá rơi từ trên cành cây xuống mặt đất. Bầu trời dần chuyển từ xanh dương sang xám xịt. Vài tài xế đưa mắt tìm một chỗ trú ẩn. Tất cả như báo hiệu một cơn mưa sắp đến.
Và rồi...một hạt mưa rơi xuống, rồi thêm một hạt nữa, cứ thế tiếp diễn. Mưa mỗi lúc một to hơn. Tôi nghĩ cơn mưa sẽ sớm tạnh. Khi mưa tạnh, chúng ta sẽ quay lại guồng công việc còn dang dở. Nhưng nếu tôi dự đoán sai thì sao? Tôi sẽ phải ngồi thêm một đến hai tiếng đồng hồ. Bình thường tôi có thể đợi, nhưng hôm nay tôi không đủ kiên nhẫn để làm vậy.
Có lẽ vài người sẽ bảo tôi là một người thiếu kiên nhẫn, vì thế khó mà làm nên chuyện lớn. Có thể họ nói đúng. Tôi biết, chỉ cần duy trì thói quen viết mỗi ngày, khả năng viết của tôi sẽ tiến bộ rõ rệt. Nhưng... tôi vẫn chưa làm được.
