Công ty X liên hệ và mời tôi phỏng vấn.
Ở vòng đầu, tôi gặp chị A. Chị biết tôi chưa giỏi chuyên môn, ngoại ngữ cũng chưa thành thạo. Nhưng điều chị cần là một người chịu học hỏi, chịu làm. Tôi đáp ứng được nên được nhận.
Ngày đầu đi làm, tôi lại được chị B “trao đổi” – thực chất là một vòng phỏng vấn thứ hai. Chị B mặc định rằng tôi phải giao tiếp tốt bằng cả tiếng Anh lẫn tiếng Trung, đồng thời chuyên môn ở mức thành thạo. Khi thấy thực tế không như vậy, chị tỏ ra thất vọng. Với chị, tôi dường như không xứng đáng với mức lương đã thỏa thuận. Kết quả là chị yêu cầu tôi làm thêm 2 tiếng/ngày (tức 10 tiếng) để “bù đắp”.
Làm thêm 2 tiếng không phải điều quá khó, nhưng điều khiến tôi khó chịu chính là năng lượng tiêu cực mà chị truyền đi trong buổi trao đổi đó. Theo tôi, một người quản lý nên tạo cảm hứng tích cực, thay vì làm nhân viên nản lòng.
Vậy nên, tôi đã quyết định không quay lại vào ngày thứ hai. Tất nhiên, tôi có nhắn cho HR trước khi nghỉ. Kết thúc một câu chuyện, và tôi lại tiếp tục hành trình mới.
