[Day 11] Improving Expression: Start a day
khoa.le@jus.vn
11/09/2025

Sáng nào cũng vậy, tôi thường mở mắt vào lúc tám giờ rưỡi. Thói quen đầu tiên là chộp lấy cái điện thoại, lăn qua lăn lại trên giường như thể chỉ cần xoay người thêm vài vòng thì cuộc đời sẽ khác đi. Tám giờ bốn lăm, tôi miễn cưỡng rời khỏi chăn, lê bước vào nhà tắm, rửa mặt bằng dòng nước lạnh lẽo, soi mình trong gương mà thấy chẳng có gì mới mẻ.

Đúng chín giờ, tôi đã ngồi ở quán quen, trước mặt là một ly cà phê. Người ta vẫn nghĩ tôi là kẻ ghiền cà phê, nhưng thật ra tôi nào có đam mê gì cho cam. Tôi uống nó chỉ vì không biết phải làm gì khác. Cái vị đắng kia không làm tôi tỉnh táo hơn, cũng chẳng khiến tôi vui hơn. Nó chỉ giống như một tấm vé giữ chỗ cho một ngày sẽ lại trôi đi, lặp lại như ngày hôm qua.

Và tôi vẫn ngồi đó, giữa mùi cà phê và tiếng thì thầm của quán, thấy mình giống một kẻ đang sống bằng thói quen nhiều hơn là bằng ước mơ.